Ngắm
cảnh vườn xưa chiều cuối đông,
Lối
mòn in vết bước chân hồng.
Ngưòi
đi từ độ trăng mờ ảo,
Tình
cũ còn vương hương sắc nồng.
Em
cất bước theo người,
Tình
nồng hóa hư không.
Buồn
thương còn vướng đọng,
Gửi
gió cuộn không trung.
Người
đi cuốn gói sang sông,
Đắng
cay cạn chén rượu nồng.
Âm
thầm nén chặt tim giông tố,
Một
thoáng tình xưa hóa lạnh lùng.
Người
đã đi xa vời,
Tâm
tình còn giữ mãi.
Luyến
lưu một vẻ đẹp,
Vườn
xưa vẫn nhớ người.
Vườn
hoang nhà vắng đã bao ngày,
Hoa
nở, hoa tàn,
Chén
rượu cay.
Nhớ
mãi những ngày vui quá khứ,
Đông
tàn, xuân đến,
Tình
còn say.
HHD
6/21/2014
No comments:
Post a Comment