眼兒媚 - 宋徽宗 Nhãn Nhi
Mỵ - Tống Huy Tông
玉京曾憶昔繁華, Ngọc kinh tằng ức tích phồn hoa,
萬裏帝王家. Vạn lý đế vương gia.
瓊林玉殿, Quỳnh
lâm ngọc điện,
朝喧弦管, Triêu
huyên huyền quản,
暮列笙琶. Mộ liệt sinh bà.
花城人去今蕭索, Hoa thành
nhân khứ kim tiêu tác,
春夢繞胡沙. Xuân mộng nhiễu Hồ sa.
家山何處, Gia
sơn hà xứ,
忍聽羌笛, Nhẫn
thinh Khương địch,
吹徹梅花. Xuy triệt mai hoa.
X B X T T B B vận
X T T B B vận
X B X T cú
X B X T cú
X T B B vận
X B X T B B T cú
X T T B B vận
X B X T cú
X B X T cú
X T B B vận
B: bình thanh; T: trắc thanh;
X: bất luận; cú: hết câu; vận: vần
1 Nhãn Nhi Mỵ - Cựu
Phồn Hoa
Kinh đô nhớ mãi cảnh phồn
hoa,
Muôn dặm đế vương gia.
Rừng quỳnh điện ngọc,
Sáng vang khúc sáo,
Chiều dạo cung đàn.
Thành hoa người mất nay xơ
xác,
Xuân mộng trải nơi xa.
Quê hương đâu nhỉ,
Nén nghe sáo giặc,
Thổi hết mai hoa.
2- Cựu Phồn Hoa
Từng nhớ cựu phồn hoa,
Nơi kinh đô ngọc ngà.
Vương gia cách vạn lý,
Điện ngọc rừng quỳnh xa.
Buổi sớm mai huyên náo,
Tiếng đàn sáo xướng ca,
Buổi chiều bầy nhạc cụ,
La liệt sênh, tỳ bà.
Thành phố đầy hoa nở,
Người đi hoa quạnh hiu.
Xuân về trong giấc mộng,
Trên đất Hồ phiêu lưu.
Sông núi mình xa lắc,
Tâm tình buồn nát tan.
Nén lòng nghe sáo giặc,
Thổi khúc mai hoa tàn.
No comments:
Post a Comment