Tác giả: Phạm Trọng Yêm
(989-1052):
Cha mất sớm, đậu tiến sĩ đời
Tống Chân Tông. Cuộc đời hoạn lộ tuy có thăng trầm nhưng vẫn ở mức trung bình. Ông
không phải là đại từ gia của đời nhà Tống nhưng cũng để lại vài bài từ bất hủ tả
nỗi niềm lữ thứ, tha hương nơi biên tái. Ba chữ bích vân thiên được nữ sĩ Quỳnh
Dao mượn đặt tên cho một cuốn tiểu thuyết nói về cuộc tình tay ba của cô giáo và
học trò lấy chung một chồng.
蘇幕遮 - 范仲淹 Tô Mạc
Già -
Phạm Trọng Yêm
碧雲天, Bích
vân thiên,
黃葉地 Hoàng diệp địa.
秋色連波, Thu
sắc liên ba,
波上寒煙翠 Ba
thượng hàn yên thúy.
山映斜陽天接水 Sơn ánh tà dương thiên tiếp thủy.
芳草無情, Phương
thảo vô tình,
更在斜陽外 Cánh tại tà dương ngoại.
黯 鄉魂, Ảm hương hồn,
追旅思 Truy
lữ tứ.
夜夜除非, Dạ
dạ trừ phi,
好夢留人睡 Hảo mộng lưu nhân thụy.
明月樓高休獨倚 Minh nguyệt lâu cao hưu độc ỷ.
酒入愁腸, Tửu
nhập sầu trường,
化作相思淚 Hoá tác tương tư lệ.
Chú Thích
1- Từ
điệu Tô mạc già 苏幕遮 gồm
62 chữ, chia làm 2 đoạn, tổng cộng 8 trắc vận:
T B
B, B T T vận
X T
B B, X
T B B T vận
X T
X B B
T T vận
X T
B B, X
T B B T vận
T B
B, B T T vận
X T
B B, X
T B B T vận
X T
X B B
T T vận
X T
B B, X
T B B T vận
X
= bất luận; T = trắc thanh; B = bình thanh.
2- Hương hồn 鄉魂: hồn quê, lòng tưởng nhớ quê hương.
3- Ảm 黯: hình dung tâm tình ưu uất.
4- Ảm
hương hồn 黯鄉魂: tưởng nhớ quê hương mà tâm
tình ưu uất. Do bài "Biệt phú 别赋" của Giang yêm 江淹: "Ảm nhiên tiêu
hồn giả, Duy biệt nhi dĩ hỷ 黯然销魂者,唯别而已矣: Điều làm cho tâm tình người
buồn bã, mất hồn lạc phách thì chỉ có biệt ly vậy".
5-
Truy 追: truy tùy: quấn quit, theo nhau.
6- Tứ 思: tình hoài, tình cảm ôm ấp
trong lòng.
7- Truy lữ
tứ 追旅思: tâm tình khi lữ hành xa nhà cứ quấn quít mãi.
Dịch nghĩa
Trời mây biếc, Đất lá vàng
Màu thu liền sóng, Trên sóng khói lạnh xanh xanh
Núi ánh nắng tà, trời nối liền nước.
Cỏ thơm vô tình, Lại ở ngoài nắng xế.
Tê tái hồn quê, Nhớ niềm lữ thứ
Tối tối ngoài ra, Mộng đẹp lưu người ngủ
Trăng sáng lầu cao, thôi chớ tựa (lan can).
Rượu vào lòng buồn, Hoá thành giọt lệ tương tư.
Phỏng dịch
Hồn Quê Lữ Thứ
Trời mây biếc,
Đất lá vàng.
Màu thu liền sóng,
Khói lạnh như sương.
Nắng chiều rọi núi trời liền nước,
Phương thảo vô tình tránh bóng dương.
Tê tái hồn quê buồn lữ thứ,
Đêm về mộng đẹp gợi niềm thương
Lầu cao vằng vặc ánh trăng trong,
Chán cảnh cô đơn ngồi tựa song.
Chén rượu thấm sâu sầu ảm đạm,
Tương tư giọt lệ xót xa lòng.
HHD 12-2012
Bản
dịch của Tịnh Phan
Hồn
Quê Lữ Thứ
Trên trời mây biếc
lững lờ
Dưới đất từng
chiêc hững hờ lá khô.
Màu thu liền
sóng nhấp nhô
Tỏa làn khói lạnh
xanh mờ xa xa.
Đầu non còn ánh
nắng tà
Trời cao liền biển
sơn hà u minh.
Cỏ thơm rảo bước
vô tình
Tránh chi nắng xế
lòng mình bâng khuâng!
Tê tái hồn quê
cũ
Niềm lữ thứ nao
nao
Đêm đêm mơ mộng
đẹp
Trăng soi sáng lầu
cao.
Rượu sầu môi khẽ
nhấp
Lệ tương tư tuôn
trào.
Tịnh Phan phỏng
dịch
01-01-2013
Bản Dịch của Lộc Bắc
Tô mạc già – Phạm Trọng Yêm
1-
Xanh mây trời
Vàng lá đất
Sóng liền sắc thu
Trên sóng khói lạnh biếc
Núi ánh dương tà trời tiếp nước
Cỏ thơm vô tình
Vươn qua vùng nắng tắt
Buồn nhớ nhà
Đeo không dứt
Hằng đêm trừ phi
Mộng đẹp thời yên giấc
Trăng sáng đừng dựa hiên lầu gác
Rượu nhập sầu vương
Tương tư hóa thành hạt.
2-
Xanh mây trời, vàng phai lá đất
Sóng sắc thu, khói biếc dương
tà
Núi tiếp nước, cỏ phôi pha
Vươn qua nắng tắt, nhà nhà thức
khuya
Sầu lữ thứ, nhớ làng quê
Chỉ yên giấc ngủ trừ khi mộng
lành
Sáng trăng đừng dựa lầu xanh
Sầu vương giọt rượu hóa thành
tương tư!
Lộc Bắc Jul2018
No comments:
Post a Comment