Hoa Đào Tháng Tư
Mùa xuân năm ấy ra đi,
Hoa đào lưu luyến khắc ghi hận
sầu.
Thân phận, ai biết ngày sau?
Giang hồ tứ xứ đượm mầu phiêu
linh.
Anh hùng bất khuất trung
trinh,
Bụi vàng mái ngói phơi ghềnh
thời gian.
Sao dời vật đổi miên man,
Thành xưa hào cũ điêu tàn rêu
phong.
Hoa đào phản ánh suối trong,
Trời xanh soi thấu nỗi lòng
người đi.
Khi về ghé bến tình si,
Cảnh xưa vắng lặng tà huy xuống
dần.
Thế gian một cõi phù vân,
Đời người vinh nhục mấy lần
long đong.
Trời chiều tiếng trống thu không,
Kim ô lấp ló ánh hồng đào
hoa.
Cảnh xưa trơ trọi bình an
cung,
Thương hải tang điền chốn bụi
hồng.
Chim sếu ngủ ngày vườn tĩnh mịch,
Cựu thời dấu tích quyện không
trung.
Thành quách tương truyền những
vẻ vang,
Độc cô cầu bại thuở huy hoàng.
Hoa đào ngày mới mơn man gió,
Kiếm sĩ còn đâu đời dọc ngang?
Kiếm sĩ còn đâu đời dọc ngang?
HHD 4-2016
No comments:
Post a Comment