古螺有感 - 朱孟楨 Cổ Loa Hữu Cảm - Chu Mạnh Trinh
郎君情重父恩深, Lang
quân tình trọng phụ ân thâm,
不白奇冤直到今。 Bất bạch
kỳ oan trực đáo kim.
機爪無靈龜亦去, Cơ trảo
vô linh quy diệc khứ,
明珠有淚蚌猶沉。 Minh
châu hữu lệ bạng do trầm.
黃碑古樹千年國, Hoàng
bi cổ thụ thiên niên quốc,
碧海遙天一片心。 Bích
hải dao thiên nhất phiến tâm.
寂寞前朝宮外廟, Tịch
mịch tiền triều cung ngoại miếu,
杜鵑啼斷月陰陰。 Ðỗ
quyên đề đoạn nguyệt âm âm.
Chú Thích
1- Bất bạch =
không rõ, không biết. Kỳ oan = nỗi oan kỳ lạ.
2- Bạng = giống
trai, sò, nghêu..
3- Hoàng Bi = Bi =
bia để ghi lại sự kiện, lịch sử, hay cá nhân. Có lẽ ngày xưa người ta thường
dùng lụa vàng để in lại những bài văn khắc trên những bia cổ cho nên gọi là
hoàng bi chăng? Tôi không thấy có liên quan nào giữa chữ "Hoàng Bi" của
bài thơ này với điển tích "Hoàng 4- Quyên Bi黄绢碑 " trong truyện Tam Quốc Chí.
4- Đề đoạn =lúc
kêu lúc ngừng.
5- Truyền thuyết
chim đỗ quyên khóc đất nước cũ của mình nay đã mất vào tay kẻ khác.
Dịch Nghĩa:
Cảm Đề Thành Cổ
Loa của Chu Mạnh Trinh
Tình chồng nặng,
ơn cha sâu,
Không biết
(mình) mang nỗi kỳ oan cho đến bây giờ.
Máy móc bằng
móng không còn linh, rùa cũng đi mất,
Hạt minh châu
rơi lệ, con trai còn chìm sâu.
Bia vàng cổ thụ
nước non ngàn năm,
Biển xanh trời
xa một tấc lòng.
Miếu đường ở
phía ngoài cung triều cũ vắng vẻ tịch mịch,
Tiếng chim quốc
kêu lúc nối lúc đứt, ánh trăng mờ ảo.
Tạm Dịch:
Cảm Đề Thành Cổ
Loa
Tình chồng cũng nặng,
ơn cha sâu,
Nào biết kỳ oan đã
bấy lâu.
Thần nỏ mất linh,
rùa vắng bóng,
Minh châu rơi lệ,
trai còn đâu.
Cây già bia miệng
ngàn năm ấy,
Biển rộng trời cao
một nỗi đau.
Vắng lặng triều
xưa đền miếu cũ,
Đỗ quyên nức nở dưới
trăng thâu.
HHD 9-2014
Cảm tác Cổ
Loa
Bên chồng tình
nặng, nghĩa cha sâu
Nào biết kỳ oan
đến mãi sau
Rùa mất, hết
linh thần nỏ quý
Trai chìm,
vương lệ hạt minh châu
Bia vàng cổ thụ
nghìn năm trước
Biển biếc trời
xa một phiến sầu
Miếu cũ triều
xưa giờ quạnh quẽ
Chim quyên khắc
khoải nguyệt dàu dàu!
Lộc Bắc
21Sept2014
Cổ Loa cảm
tác
Phu thê, phụ tử
nặng ân sâu
Nào rõ oan tình
đã bấy lâu
Nỏ tráo chẳng
linh, rùa lặn mất
Trai trầm tử biệt,
lệ rơi đâu
Bia vàng cây cổ
ngàn thu trước
Biển thắm trời
xa một tấc sầu
Hoang lạnh thâm
cung lăng miếu cũ
Ngập ngừng tiếng
quốc khóc đêm thâu
Bá Nha
No comments:
Post a Comment