浪淘沙 李煜 1 Lãng Đào Sa - Lý Dục
無限江山
Vô hạn giang sơn.
簾外雨潺潺, Liêm ngoại vũ sàn sàn,
春意闌珊。
Xuân ý lan san.
羅衾不耐五更寒。
La khâm bất nại ngũ canh hàn,
夢裏不知身是客,
Mộng lý bất tri thân thị khách,
一晌貪歡。
Nhất hưởng tham hoan.
獨自莫憑欄,
Độc tự mạc bằng lan,
無限江山。
Vô hạn giang sơn.
別時容易見時難。
Biệt thời dung dị kiến thời nan.
流水落花春去也,
Lưu thủy lạc hoa xuân khứ dã,
天上人間!
Thiên thượng nhân gian.
Chú Thích
1- Bài từ Lãng Đào Sa, nguyên là bài hát của Đường
giáo phường còn có tên là Lãng Đào Sa Lệnh 浪淘沙令 hay Mại Hoa Thanh卖花声, thất
ngôn tuyệt cú, Lý Dục đổi thành trường đoản cú, tổng cộng 54
chữ, vần bằng gọi là song điệu tiểu lệnh双调小令(Sau này Liễu Vĩnh và Chu Bang Ngạn viết
thành điệu khác là Lãng Đào Sa Mạn). Cách luật:
X T
T B B vận
X T
B B vận
X B
X T T B B vận
X T
X B B T T cú
X T
B B vận
X T
T B B vận
X T
B B vận
X B
X T T B B vận
X T
X B B T T cú
X T
B B vận
X=bất luận; T=
thanh trắc; B= thanh bằng.
2- Sàn sàn 潺潺: hình dung tiếng nước chảy, tiếng mưa rơi tí tách.
3- Lan san 闌珊:rã rời, tàn lụi, suy tàn.
4- La khâm 羅衾: cái chăn dệt bằng tơ lụa.
5- Bất nại 不耐: không chịu được
6- Thân thị
khách 身是客:ý nói
đang bị giam lỏng ở Biện Lương 汴京.
7- Nhất hưởng 一晌:1 đoạn thời gian, 1 lúc. Nhất hưởng tham
hoan = tham luyến hoan lạc trong mộng.
8- Bằng lan 憑欄:dựa vào lan can.
9- Giang sơn 江山:chỉ nưóc Nam Đường. Hai câu này
có ý là: không muốn dựa vào lan can để nhìn về giang sơn cũ.
10- Thiên thượng
nhân gian 天上人間:
Câu này lấy chữ từ bài "Trường Hận Ca" của Bạch Cư Dị: Đản giáo tâm tự
kim điền kiên, Thiên thượng nhân gian hội tương kiến 但教心似金鈿堅,天上人間會相見 (Xin
nguyện lòng tưong ái của chúng ta sẽ bền vững như vàng, thiên thượng nhân gian
sẽ có cơ hội gặp lại).
Trong bài từ
của Lý Dục, chữ "thiên thượng nhân gian" là 1 danh từ, không
phải thiên thượng và nhân gian, ám chỉ nơi về cuối cùng của Lý Dục.
Dịch Nghĩa
Bài từ
theo điệu lãng đào sa của Lý Dục
(Nguyên bài này
là bài hát của Đường giáo phường có tên là Lãng Đào Sa Lệnh 浪淘沙令 thất
ngôn tuyệt cú, Lý Dục đổi thành trường đoản cú, tổng cộng 54 chữ, vần bằng.
Sau này Liễu Vĩnh
và Chu Bang Ngạn viết thành điệu
khác là Lãng Đào Sa Mạn)
Vô hạn giang sơn.
Ngoài mành mưa tí
tách,
Ý xuân suy tàn.
Chăn đơn
không nén được 5 canh lạnh,
Trong mộng quên rằng
mình là khách đang bị giam lỏng,
Một lúc tham lam
cái vui trong mộng.
Một mình chớ dựa
lan can,
Giang sơn vô giới
hạn.
Nước chảy hoa rơi
xuân cũng đi,
Thiên thượng nhân
gian.
Thiên thượng nhân
gian là 1 danh từ, không phải thiên thượng
và nhân gian, ám chỉ nơi về cuối cùng của Lý Dục)
Phỏng Dịch
1 Lãng Đào Sa
- Vô Hạn Giang Sơn
Mưa thánh thót
ngoài màn,
Xuân ý suy tàn.
Năm canh không ngại
tấm chăn đơn,
Trong mộng không
hay thân khách tạm,
Một thoáng vui tràn.
Chẳng muốn dựa
lan can,
Vô hạn giang san.
Biệt ly sao dễ gặp
gian nan,
Nước chẩy hoa trôi
xuân đã mất,
Thiên thượng nhân
gian.
2 Vô Hạn Giang
Sơn
Mưa thánh thót
bên mành,
Ý xuân tàn lụi
nhanh.
Chăn đơn
không nén được,
Cơn lạnh suốt năm
canh.
Trong mơ quên phận
khách,
Một thoáng tham
vui tràn.
Lan can không muốn
tựa,
Vọng núi sông
thênh thang.
Biệt ly sao dễ dàng,
Nhìn lại quá gian
nan.
Hoa rơi, nước chảy,
xuân tàn,
Chỉ
còn thiên thượng nhân gian đợi chờ!
HHD
Bản Dịch của Lộc Bắc
VÔ HẠN GIANG SAN
1-
Ngoài rèm mưa râm ran
Ý xuân rã tan
Chăn đơn không thấu nổi canh
tàn
Trong mộng nào hay thân làm
khách
Một thoáng mê hoan
Chớ đứng dựa lan can
Vô hạn giang san
Bỏ thì dễ gặp thời nan
Nước chảy hoa trôi xuân đã hết
Thiên thượng nhân gian
2-
Ngoài rèm gió mưa ran
Ý xuân rã rời tan
Chăn đơn không chống được
Giá lạnh suốt đêm tàn
Mộng quên thân là khách
Một thoáng nghĩ tham hoan
Chớ có dựa lan can.
Giang sơn thời vô hạn
Ly dễ; gặp khó khăn
Hoa trôi nước chảy tràn
Mùa xuân giờ đã hết .
Chờ thiên thượng nhân gian
Lộc Bắc Jul2018
1 Lãng Đào Sa - Vãng Sự Bi Ai
Chuyện
cũ những bi ai,
Cảnh
đẹp không hoài.
Gió
thu thềm vắng phủ thanh đài.
Rèm
ngọc suốt ngày lười chẳng cuốn,
Thăm
viếng còn ai?
Khóa sắt khuất đâu đây,
Tráng
khí hao gầy.
Trời trong chiều mát ánh trăng
soi.
Gác tía lâu đài lay ánh nước,
Chiếu bóng Tần Hoài.
Bản Dịch của Lộc Bắc
No comments:
Post a Comment