山居漫興 - 阮攸 Sơn Cư
Mạn Hứng - Nguyễn Du
南去長安千里餘, Nam khứ Trường An thiên lý dư,
群峰深處野人居。 Quần phong thâm xứ dã nhân cư.
柴門晝靜山雲閉, Sài môn trú tĩnh sơn vân bế,
藥圃春寒隴竹疏。
Dược phố xuân hàn lũng trúc sơ.
一片鄉心蟾影下,
Nhất phiến hương tâm thiềm ảnh hạ,
經年別淚雁聲初。
Kinh niên biệt lệ nhạn thanh sơ.
故鄉弟妹音耗絕,
Cố hương đệ muội âm hao tuyệt,
不見平安一紙書。
Bất kiến bình an nhất chỉ thư.
Chú thích
(1) Nam khứ Trường An thiên lý dư: phỏng theo 1 câu thơ của
Sầm Than岑參, đời thịnh Đường: Đông khứ Trường An vạn lý dư東去長安萬裏餘 = đi về phía đông tỉnh Trường An hơn vạn dặm.
(2) Dã nhân; dân quê, thí dụ:
triều dã = triều đình và dân gian. Người ở nơi hoang dã.
(3) Sài môn; cánh cửa chắp nối
bằng gỗ vụn. Trú=ban ngày
(4) Lũng; tên đất; tên tỉnh
Cam Túc, TH. Gò đống. Lũng trúc =trúc trên gò, đối với chữ sơn vân (mây trên
núi).
(5) Âm hao; tin tức
(6) nhất chỉ thư; một lá thư; Chỉ; giấy
Dịch nghĩa
Hơn nhàn dặm ở phía nam tỉnh Trường An,
Sâu trong dãy núi có người dân quê ở.
Mây núi che kín cánh cửa gỗ lúc ban ngày yên tĩnh.
Vườn thuốc mùa xuân lạnh lẽo, gò trúc thưa thớt.
Một tấm lòng nhớ quê hương dưới bóng trăng,
Nước mắt cách biệt kinh niên cùng với tiếng nhạn mới về.
không hề có tin tức của em trai và em gái nơi cố hương,
Không nhận được một lá thư báo tin bình an.
Phỏng Dịch
Sơn Cư Mạn Hứng
Xa hơn nghìn dặm nam Trường
An,
Có gã dân quê giữa núi ngàn.
Ngày tĩnh cửa sài mây núi phủ,
Trúc thưa vườn thuốc tiết
xuân hàn.
Lòng quê một tấm trăng soi
bóng,
Lệ biệt muôn năm nhạn gọi
đàn.
Làng cũ các em tin tức bặt,
Tuyệt không phong tín báo
bình an.
HHD
Ở NÚI CẢM HỨNG
Nghìn dặm Trường An ở phương
nam
Ngụ gã dân quê dưới núi
ngàn
Tịch mịch cửa sài mây phủ
kín
Lơ thơ trúc lạnh thuốc vườn
xuân
Nhớ quê một dạ trăng đơn
bóng
Lệ cách muôn năm vẳng nhạn
than
Quê cũ hai em tin vẫn bặt
Không thư chẳng biết có bình
an
SVĐG
Sơn cư mạn hứng
Trường An nghìn dặm tận
phương nam
Có kẻ nhà quê ẩn núi
ngàn
Cửa gỗ im lìm mây chắn lối
Lưa thưa trúc rũ lạnh vườn
hoang
Vầng trăng in bóng lòng ngơ
ngẩn
Tiếng nhạn sầu vương ngấn lệ
loang
Quê cũ các em tin chẳng
rõ
Trông thư nào có biết bình
an
Bá Nha
LỜI NGƯỜI Ở
NÚI
Xa xôi nghìn dặm tận trời
nam .
Hoang dã người quê ở núi ngàn
.
Cửa nhà mây phủ không
thấy ngõ ,
Trúc xanh che khuất mảnh vườn
hoang .
Nhớ quê nghìn nỗi trăng lồng
bóng ,
Thương nhà trăm mối tiếng nhạn
than .
Hai em xa vắng tin nào thấy
,
vò võ chờ thơ báo bình
an.
Bạch Nga
No comments:
Post a Comment