The Saddest Robot
Robot Buồn
Em đứng trơ trơ giữa đám đông,
Không cười không nói buồn mông lung.
Thân hình kiều diễm hồn hư ảo,
Bộ nhớ nghèo nàn não trống không.
Bao kẻ âm thầm vui vật chất,
Mấy ai ôm ấp mộng tình nồng?
Trần gian thiếu bạn đời cô lẻ,
Đây vị ân nhân mãi thủy chung.
HHD
BÚP BÊ BUỒN…
Buồn vương sa mạc cõi người đông
Vạn sự vô thường chẳng nghĩ lung
Ăn uống hương hoa, nhan sắc - có
Áo quần sương khói, sắm mua - không
Lắng nghe thiên hạ không bàn cãi
Đáp ứng nhân gian thỏa ấm nồng
Buông xả quên đi bao khổ não
Đàn bà đâu dễ xẻ tình chung!
Lộc Bắc
Jun2016
Búp bê Robot
Chợt thấy áo hồng
buổi họp đông
Tóc dài ánh mắt
thật xa lung
Trông kìa những
tưởng hồn như có
Bước tới thì
ra sống tựa không
Chẳng thiết
tương lai bao mái ấm
Đâu phiền quá
khứ chẳng hương nồng
Búp bê đâu có
người tri kỷ
Thân xác này
là tất cả chung
Bá Nha
CHIỀU
METRO
Tôi là người ROBOT
Quay cuồng không nghỉ ngợị
Nhập nhòa giữa chợ đời
Không cười , không khóc .
Con người máy ,
Lặng lẽ đi về...
Trời cao đất lạ...
Lạc lõng sầu mê....
Chung quanh tôi
Nhiều ROBOT khác
Làm việc hăng say
Đi về lặng lẽ,
Chẳng biết đắng cay !.
Tôi là người máy , có phải ??
Nhưng sao chiều hôm nay
Đau nhói trong hồn...
Buồn dâng lên mắt..
ROBOT ngã xuống ,
Chết giữa hoàng hôn .
BACH NGA
RoBot
Tôi phải là
tôi ? Tôi là ai ?
Nhập nhoà trôi
giữa dòng trần ai ,
Quay cuồng tất
bật đi rồi đến ,
Tôi khóc , tôi
cười chẳng ai hay !
Tôi có làm chủ
được tôi không ?
Dòng đời cuốn
mãi chẳng dừng chân ,
Nhọc nhằn đi
giữa dòng sinh tử ,
Chân bước
nhưng lòng vẫn trống không !
Quanh tôi
thiên hạ vẫn nói cười ,
Có chắc gì đâu
lòng họ vui ,
Tất bật mưu
sinh từng ngày tháng ,
Họ cũng là người
Robot thôi !
Tôi cũng là
người máy đó thôi ,
Vô tri , vô
giác , múa liên hồi ,
Chợt sớm hôm
nay hồn tĩnh giấc ,
Robot ra đi khỏi
cuộc đời !
Đ.Trần 26/06/16
No comments:
Post a Comment