Monday, May 29, 2017

Vô Thường

Vô Thường
                    Họa bài thơ Gió Chiều của đồng môn Bạch Nga

Muôn ngàn đợt sóng gợn trên sông,
Một chiếc thuyền con lạc cõi bồng.
Nghiệp cũ đã vương đời nắng gió,
Duyên xưa từng trải kiếp rêu rong.
Hoại không, tàn tạ nơi trần thế,
Thành trụ, long đong chốn bụi hồng.
Thất bại thành công ai luyến tiếc?
Vô thường, van vật cũng là không.


HHD 24-11-2014


GIÓ   CHIỀU

Chiều  vương  nắng  nhẹ  gió  vờn  sông
Lững  thững  vườn  xanh  dạo  cõi  bồng
Hư  huyễn  đời  trôi  dường  cõi  mộng
Nhạt  nhòa  tình  nổi  ngỡ  rêu  rong
Mai  đây  gió  cuốn  vùng  trời  biếc
Mốt  đó  mưa  sa  vấy  bụi  hồng
Nhuốm  cảnh  vô  thường  trần  thay  đổi
Hữu  tình  hỏi  gió  có  ngừng  không

Lê  thị  Bạch  Nga

Nắng chiều

Vạt nắng chiều buông rớt bến sông
Con thuyền theo sóng vỗ bềnh bồng
Thông ngàn xào xạc theo cơn gió
Cổ tự im lìm lộ mái rong
Mây xõa trời cao mầu bạc trắng
Trăng im dưới nước sắc lam hồng
Dường như trong cõi Đào Nguyên ấy
Rũ sach bụi trần tới cõi không

Bá Nha

23/11/2014

0 comments:

Post a Comment