Thursday, June 14, 2018

Nam Đường Hậu Chủ và Tiểu Chu Hậu


 Bài Từ Lãng Đào Sa - Lý Dục
Tác Giả và Tác Phẩm:
Thái tử Lý Tùng Gia 李從嘉  (Lý Dục) nước Nam Đường giỏi thi từ ca nhạc. Năm 18 tuổi lấy bà Chu Tường  19 tuổi  周蔷 còn gọi là Chu Nga Hoàng  周娥皇rất giỏi thi từ ca nhạc vũ đạoNăm 24 tuổi Thái tử Tùng Gia lên ngôi, đổi tên là Lý Dục 李煜 lập bà Nga Hoàng làm  昭惠皇后 Chiêu Huệ Hoàng Hâu thường được người đời gọi là Đại Chu Hậu大周后 . Năm bà 29 tuổi thì lâm trọng bệng cùng một lúc hoàng tử 4 tuổi bị ngã và tử nạn. Lúc ấy Lý Dục đã lén lút thư từ qua lại với em ruột của Hoàng hậu là Bà Chu Vy周薇 hay Chu Nữ Anh 女英khi đó mới 15 tuổi. Chu Nữ Anh nổi tiếng hoa khôi, rất giỏi thi từ ca nhạc vũ đạo, được Lý Dục đưa vào cung lúc Hoàng Hậu đang lâm trọng bệnh. Một hôm Chu Vy đến thăm chị, Hoàng hậu hỏi "vào đây từ bao giờ?". Bà Chu Vy không biết nói dối, trả lời rằng "nhiều ngày rồi". Đại Chu Hậu giận quá, bà quay mặt vào vách cho đến lúc chết cũng không nhìn mặt kẻ tham tình. Sau khi Đại Chu Hậu mất được 3 năm, Lý Dục lập bà Chu Vy làm Hoàng hậu tức là bà Tiểu Chu Hậu  小周后 khi đó 18 tuổi. 7 năm sau thành Kim Lăng thất thủ. Nước Nam Đường thua nước Bắc Tống. Lý Dục đầu hàng Triệu Khuông Dẫn赵匡胤  . Cả gia đình Lý Dục hơn 1 nghìn người được dưa lên thuyền chở về Biện Lương. Lý Dục được Triệu Khuông Dẫn đối đãi tử tế. Bất ngờ Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn qua đời, em ruột là Triệu Quang Nghĩa   lên ngôi tức là Tống Thái Tông 宋太宗.  Tống Thái Tông là người tham dâm hiếu sắc thô bạo, đối sử tàn tệ với gia đình Lý Dục. Năm 978, Lý Dục qua đời,  khi ấy 42 tuổi. Cùng năm ấy bà Tiểu Chu Hậu cũng qua đời hưỏng dương 28 tuối. Đó là theo chính sử. Tất cả cá dữ kiện khác đều là do tham khảo truyện dã sử và dân gian.
     Từ đầu năm 978 Tống Thái Tông đã nhiều lần triệu bà Tiểu Chu Hâu vào cung, cưỡng gian thô bạo. Mỗi lần về bà đều khóc lóc, chửi mắng Lý Dục là không bảo vệ được vợ mình. Vì vậy Lý Dục đau buồn viết ra những bài từ cuối cùng trong đời, thống thiết thương nhớ quốc gia của mình như bài từ Ngu Mỹ Nhân (Cảm Cựu, cố quốc bất kham hồi thủ nguyệt minh trung) và Lãng Đào Sa (Vô hạn giang sơn), làm Tống Thái Tông vô cùng tức giận.
     Vào ngày sinh nhật thứ 42 của Lý Dục, mồng 7 tháng 7 năm 978, Tống Thái Tông sai thái giám và võ sĩ đem đến ban cho Lý Dục một chén rượu có pha chất độc khiên cơ dược lấy từ cây mã tiền. Lý Dục uống xong người co giật thảm thiết và chết trong đau đớn trước đôi mắt kinh hoàng của Tiểu Chu Hậu. Sau khi chồng qua đời bà Tiểu Chu Hậu không trang điểm, không chải tóc, lấy nước mắt rửa mặt, nhịn ăn rồi cũng chết. Bà được chôn cất cạnh mộ phần Lý Dục. 
(Có sách nói bà thắt cổ tự ải. Tin tức này là vô căn cứ.)
 Nay xin cống hiến các anh các chị bài từ Lãng Đào Sa.

Nếu anh chị nào không thích email này, xin tùy tiện xóa bỏ. Rất cảm ơn.

浪淘沙   李煜        Lãng Đào Sa - Lý Dục

無限江山                                  Vô hạn giang sơn.
 簾外雨潺潺,                 Liêm ngoại vũ sàn sàn,
春意闌珊。                                               Xuân ý lan san.
羅衾不耐五更寒。                       La khâm bất nại ngũ canh hàn,
夢裏不知身是客,                     Mộng lý bất tri thân thị khách,
一晌貪歡。                                               Nhất hưởng tham hoan.
獨自莫憑欄,                                     Độc tự mạc bằng lan,
無限江山。                                             Vô hạn giang sơn.
別時容易見時難。                     Biệt thời dung dị kiến thời nan.
流水落花春去也,                     Lưu thủy lạc hoa xuân khứ dã,
天上人間!                                           Thiên thượng nhân gian.



Dịch Nghĩa:
Bài từ theo điệu lãng đào sa của Lý Dục
(Nguyên bài này là bài hát của Đường giáo phường có tên là Lãng Đào Sa Lệnh(浪淘沙令)thất ngôn tuyệt cú, Lý Dục đổi thành  trường đoản cútổng cộng 54 chữ, vần bằng.
Sau này Liễu Vĩnh và Chu Bang Ngạn viết thành điệu khác là Lãng Đào Sa Mạn)

Vô hạn giang sơn.
Ngoài mành mưa tí tách
(sàn sàn: tiếng nước chảy= tí tách, róc rách...)
Ý xuân suy tàn (lan san = rã rời, tàn lụi, suy tàn)
Chăn đơn không nén được 5 canh lạnh,
(La khâm = cái chăn dệt bằng tơ lụa; Bất nại= không chịu được)
Trong mộng quên rằng mình là khách đang bị giam lỏng,
Một lúc tham lam cái vui trong mộng (Nhất hưởng = 1 đoạn thời gian)
Một mình chớ dựa lan can,
Giang sơn vô giới hạn.
(Hai câu này có ý là: không muốn dựa vào lan can để nhìn về giang sơn cũ)
Từ biệt (chốn cũ) thì dễ mà thấy lại (chốn cũ) thì khó.
Nước chảy hoa rơi xuân cũng đi,
Thiên thượng nhân gian  
(Câu này lấy chữ từ bài "Trường Hận Ca" của Bạch Cư Dị:
Đản giao tâm tự kim điền kiên, Thiên thượng nhân gian hội tương kiến
但教心似金鈿堅,天上人間會相見
Thiên thượng nhân gian là 1 danh từkhông phải thiên thượng và nhân gian,
ám chỉ nơi về cuối cùng của Lý Dục)

Tạm Dịch:

Mưa thánh thót bên mành,
Ý xuân tàn lụi nhanh.
Chăn đơn không nén được,
Cơn lạnh suốt năm canh.

Trong mơ quên phận khách,
Một thoáng tham vui tràn.
Lan can không muốn tựa,
Vọng núi sông thênh thang.

Biệt ly sao dễ dàng,
Nhìn lại quá gian nan.
Hoa rơi, nước chảy, xuân tàn,
Chỉ còn thiên thượng nhân gian đợi chờ!

HHD   1/16/2014

Từ đời Tống, có người đã vẽ 1 bức tranh lưu truyền trong dân gian, lấy tên là:
= Hy Lăng hạnh Tiểu Chu Hậu đồ (ảnh Thái Tông yêu bà Tiểu Chu Hậu)

Có người đề 1 bài thơ lên bức tranh, đại ý mắng Tống Thái Tông là vô đạo và sẽ chịu qủa báo. Quả nhiên 5 đời sau, Bắc Tống thua nước Kim, cả thảy hơn 3 ngàn mệnh phụ phu nhâncông nương, công chúa của hoàng tộc bị quân tướng Kim làm nhục.



                         熙

                                                  Thương thay một kiếp hồng nhan,
                                                  Gió mưa vùi dập hương tàn ngọc tan.
                                                  HHD


0 comments:

Post a Comment