Monday, July 17, 2017

Ngày Ấy

Ngày Ấy

Chiều thu buông nắng gợi nhớ thương,
Nhà ai im bóng ngả bên đường.
Tiếng gọi mơ hồ nơi xa vắng,
Tưởng bóng người về mờ hơi sương.

Ngày ấy xa rồi còn nhớ không?
Hình ảnh thương yêu rực ánh hồng,
Gói lại bao nhiêu ngày lận đận,
Một làn tro bụi vấn vương lòng.

Bao năm lăn lộn chốn trần ai,
Cuộc sống nổi trôi vẫn miệt mài.
Những lúc âm thầm mơ ngày cũ,
Một mảnh ân tình vẫn chưa phai.

Bước chân đi sắp hết cuộc đời,
Còn gì mong đợi tuổi bẩy mươi.
Ngày tàn khói lạnh buồn ảm đạm,
Lắng đọng tâm tình bóng hình ai.

HHD 1-3-2013


Ngày Ấy

Thu về giá lạnh nhớ người thương
Bóng em tha thướt mỗi ngả đường
Tiếng chim thánh thót nơi đồi vắng
Dõi bóng em về giữa mù sương

Tình cũ ? Em ơi có nhớ không ?
Tim anh vẫn rực ánh nắng hồng
Anh biết tình ta còn lận đận
Mà sao em chẳng chút vương lòng

Ngày tháng trôi giạt giữa trần ai
Tình ta sao mãi, cứ miệt mài
Ôi thuở ban đầu, năm tháng cũ
Sao mảnh ân tình chẳng nhạt phai

Gót hài em đi sắp cuối  đời
Thấm thoát thế mà đã bẩy mưoi
Hương tàn, giá lạnh sao ảm đạm
Ngày ấy em về, có nhớ ai ?

Bắc Giang phụng họa  1/2013


Nỗi  Nhớ

Sài gòn ngày ấy bao nhớ thương
Dõi theo cô bé  khắp nẻo đường
Đôi mắt nhung huyền sao xa vắng
Có phải mưa về, khói mù sương

Tình yêu nào phải có với  không
Để cô dệt lại mối tơ hồng
Cho  ta chôn chặt bao nỗi nhớ
Hờ hững trong ta vết thương lòng

Tình ta giăng đậm  khúc bi ai
Lóng lánh lời thơ đã dũa mài
Đưa ta về lại năm tháng cũ
Kỷ niệm bao giờ mới nhạt phai

Ta bước lang thang giữa giòng đời
Ôn lại cuộc tình  lúc đôi mươi
Người cũ, tình  xưa bay theo gió
Thắp nén hương lòng biết nhớ ai

Bắc Giang  phụng họa   1/2013


NGÀY ẤY XA RỒI

Ngày ấy xa rồi! Ôi nhớ thương !
Chiều Đông tuyết đổ ngập ven đường,
Tiếng ai còn vọng trong tâm khảm,
Hình bóng ai còn quyện khói sương !

Ngày ấy xa rồi, ai nhớ không ?
Chia tay một buổi nắng mai hồng,
Ai đi mang cả niềm mơ ước,
Để lại riêng ta nỗi chạnh lòng !

Ngày ấy xa rồi, ta nhớ ai !
Lòng ta sao cứ mãi miệt mài,
Âm thầm dệt mộng theo ngày tháng,
Một chút ân tình khó nhạt phai !

Ngày ấy xa rồi, nhưng cuộc đời
Ta như sống lại tuổi đôi mươi...
Đêm tàn ngắm ánh trăng qua cửa,
Thấy dáng chị Hằng ngỡ bóng ai !...

Như Hải
Họa bài Ngày Ấy của HHĐ
Nam Cali. Jan. 05, 2013


Đổi Thay

Mùa xuân năm đó vẫn nhớ thương
Chia ly tan tác khắp cung đường
Trẻ thơ nheo nhóc tìm hơi mẹ
Cha già còm cõi nhuốm phong sương

Tương lai, dĩ vãng có như không
Sớm mai mờ mịt ánh tơ hồng
Cháo non một chén mau mau húp
Cuốc nhẹ trên vai nặng tấm lòng

Anh hùng hào kiệt ai biết ai
Dao cùn, búa mẻ cố công mài
Những lúc âm thầm mơ ngày cũ*
Hận lòng muôn thuở vẫn không phai

Trời thương ngó lại lúc cuối đời
Thong dong, tự tại rõ mười mươi
Tiếc thay tuổi tác nay lên lão.
Hưởng được bao lâu nợ trần ai? / Chẳng hưởng bao lâu chút lộc trời!

Lộc Bắc
5Jan2013


Mãi Nhớ!

Hà Nội chiều thu bao luyến thương,
Trong tay đếm bước nhẹ trên đường.
Là vàng từng chiếc bên thềm vắng,
Lất phất mưa phùn tựa khói sương.

Hồ Gươm mờ ảo mảnh tình không!
Thấp thoáng đong đưa sợi nắng hồng.
Gió cuốn mây trôi bao nỗi nhớ
Chỉ còn đọng lại vết thương lòng.

Cuộc tình sao chọn khúc bi ai!
Lấp lánh tựa như nét ngọc mài.
Nét ngọc lung linh ngày tháng cũ,
Bao giờ nét ngọc mới mờ phai?

Bóng dáng người xưa suốt cuộc đời,
Mái đầu tuy bạc, tình đôi mươi.
Mùi hương còn thoảng đưa theo gió
Da diết trong lòng luôn nhớ ai!

Tịnh Phan  07-01-2013




Niềm Nhớ

Huế vào mùa Hạ gợi niềm thưong
Phựợng đỏ tàn rơi cuối nẻo đường
Chỉ thiếu một người sao phố vắng
Tình đi phố nhớ, phố mù sương.

Tịnh Tâm Thành nội có còn không
Tóc ai còn đọng chút mưa hồng
Một thoáng hương bay đầy nỗi nhớ
Tình xưa mờ nhạt giữ trong lòng.

Ai ỏ phương nào có nhớ ai
Dầu  nước thời gian có miệt mài
Gọt rửa bóng hình năm tháng cũ
Làm sao xóa được giâc mơ phai.

Trải bao giông bão của giòng đời
Bồi hồi nhớ lại tuổi đôi mươi
Tiếng người xưa vọng hay hơi gió
Chẳng biết bây giờ ai nhớ ai.

Thanh  Lam (Montréal mùa Đông 2012)




0 comments:

Post a Comment