風流子 - 秦觀 Phong Lưu Tử -
Tần Quan
東風吹碧草, Đông
phong xuy bích thảo,
年華換、行客老滄洲。Niên hoa
hoán, hành khách lão thương châu.
見梅吐舊英, Kiến
mai thổ cựu anh,
柳搖新綠, Liễu
dao tân lục,
惱人春色, Não
nhân xuân sắc,
還上枝頭, Hoàn thướng chi đầu,
寸心亂, Thốn
tâm loạn,
北隨雲黯黯, Bắc
tùy vân ảm ảm,
東逐水悠悠。 Đông trục thủy du du.
斜日半山, Tà
nhật bán sơn,
暝煙兩岸, Minh
yên lưỡng ngạn,
數聲橫笛, Sổ
thanh hoành địch,
一葉扁舟。 Nhất diệp thiên châu.
青門同攜手, Thanh
môn đồng huề thủ,
前歡記、渾似夢裏揚州。Tiền hoan ký,
hồn tự mộng lý Dương Châu.
誰念斷腸南陌, Thùy niệm
đoạn trường nam mạch,
回首西樓。 Hồi thủ tây lâu.
算天長地久, Toán
thiên trường địa cửu,
有時有盡, Hữu
thời hữu tận,
奈何綿綿, Nại
hà miên miên,
此恨難休。 Thử hận nan hưu.
擬待倩人說與, Nghĩ đãi
thiến nhân thuyết dữ,
生怕人愁。 Sinh phạ nhân sầu.
Chú Thích
1- Phong lưu tử 風流子: tên từ bài, gồm
110 chữ, đoạn trước có 12 câu với 4 bình vận, đoạn sau có 10 câu với 4 bình vận.
Cách luật:
X X X X T cú
B X T, X T T B B vận
T X X X X cú
T B B T cú
X B X T cú
X X X B vận
X X X, X B B T T cú
X T T B B vận
X T T B cú
X B X T cú
X B X T cú
X T B B vận
X B B X T cú
B X T, B X X T B B vận
X T X B B T cú
X T B B vận
T X X X X cú
X B X T cú
X B X X cú
X T B B vận
X T X B X T cú
X T B B vận
B: bình thanh; T: trắc thanh;
X: bất luận; cú: hết câu; vận: vần
2- Đông phong 東風: gió xuân.
3- Niên hoa 年華: cảnh sắc thời tiết mùa xuân, xuân quang.
4- Hành khách 行客: hành nhân, người đi xa nhà.
5- Lão 老: gian lao vì lữ hành.
6- Thương châu 滄洲: bến nước, bến cảng. Thương Châu cũng là tên một thị
trấn thuộc tỉnh Hà Bắc, TH.
7- thổ 吐 = thổ
lộ 吐露: lú ra, mọc ra.
8- Anh 英: chỉ hoa, nụ hoa.
9- Dao 搖: lay, lắc lư.
10- Não nhân 惱人: làm buồn lòng người, làm cho người phiền não. Não nhân
xuân sắc. Mượn câu thơ của La Ẩn 羅隱 đời Đường trong bài thơ “Xuân nhật diệp tú tài khúc
giang 春日葉秀才曲江”:
“春色惱人遮不得,Xuân sắc não nhân già bất đắc,
“別愁如謔避還來。Biệt sầu như hước tỵ hoàn lai.
“Cảnh sắc mùa xuân làm phiền
lòng người, ngăn không được,
“Nỗi sầu ly biệt như đùa bỡn,
tránh vẫn đến”.
11- Hoàn thướng chi đầu 還上枝頭: còn lên đến đầu cành. Ý nói tâm tình muộn phiền lên đầu não.
12- Thốn tâm 寸心: tấc lòng, tâm tình.
13- Minh yên 暝煙: sương khói lúc chiều tối.
14- Hoành địch 橫笛: ống sáo cầm ngang mặt khi thổi, ngày xưa còn gọi là
hoành xuy 橫吹: thổi ngang.
15- Nhất diệp thiên châu 一葉扁舟: một chiếc thuyền nhỏ.
16- Thanh môn 青門 = thanh thành môn 青城門:
tên cửa thành Trường An 長安 vào thời nhà Hán.
17- Tiền hoan 前歡: những vui thú trong quá khứ, những vui sướng xưa
kia.
18- Hồn tự 渾似 = toàn
tự 全似: đều giống như, toàn giống như.
19- Mộng lý Dương Châu 夢裏揚州: chuyện quá khứ ở Dương Châu như một giấc mộng. Lấy
chữ từ câu thơ của Đỗ Mục trong bài thơ “Khiển hoài 遣懷”:
Thập niên nhất giác Dương Châu mộng 十年一覺揚州夢: mười năm chợt
tỉnh ngộ giấc mộng Dương Châu.
20- Đoạn trường 斷腸: đau lòng, buồn lòng hết sức.
21- Nam mạch 南陌: đường lộ ở ngoại ô phía nam thành, cũng có thể hiểu
là “Tại hướng nam của con đường nhỏ ở ngoại ô”. Trong bài này chữ nam mạch chỉ
nơi chia tay ở ngoại ô thành Biện Lương, kinh đô Bắc Tống.
22- Tây lâu 西樓: chỉ nơi nữ nhân ở, ám chỉ người yêu.
23- Toán thiên trường địa cửu 算天長地久: cho là trời dài đất lâu, mượn câu thơ của Bạch Cư Dị
白居易 trong bài Trường hận ca 長恨歌:
“天長地久有時盡,Thiên trường địa cửu hữu thời tận,
“此恨綿綿無絕期。Thử hận miên miên vô tuyệt kỳ.
“Trời đất lâu dài cũng có
lúc hết,
“Mối hận này liên miên
không kỳ hạn”.
24- Nại hà 奈何: làm sao mà? làm cách nào?
25- Miên miên 綿綿: liên miên, liên tục không dứt.
26- Hưu 休: hết, dứt. Nan hưu 難休:
khó dứt.
27- Nghĩ 擬: suy nghĩ.
28- Thiến nhân (qiàn ren) 倩人: nhờ người giúp.
Dịch Nghĩa
Gió xuân thổi lên ngọn cỏ
xanh,
Cảnh sắc mùa xuân bèn đổi, người
du hành gian nan nơi bến nước.
Nhìn cây mai trổ nụ như xưa,
Dương liễu lắc lư cành cành
xanh non.
Cảnh sắc mùa xuân làm phiền não
lòng người,
Lại còn lên đến đầu cành liễu,
Tâm tình tôi bấn loạn,
Nhìn theo mây đen ảm đạm phương
bắc,
Nhìn theo dòng nước xuôi đông
miên man.
Ánh tà dương chiếu trên sườn
núi,
Hai bên bờ khói sương lúc chiều
xuống,
Vài tiếng sáo (truyền lại),
Một chiếc thuyền con.
(Lúc xưa) từng dắt tay nhau đi
chơi ở cửa thành,
Nhớ những vui xưa ở Dương Châu
toàn như trong giấc mộng.
Ai còn ghi nhớ lúc chia tay đau
lòng ở ngoại ô thành nam,
Quay đầu nhìn lầu tây (nhìn nơi
nàng ở),
Cho dù trời đất lâu dài,
Cũng có lúc hết,
Tại sao phải buồn bã dằng dặc,
Mà không bãi thoát ra được.
Nghĩ đến việc nhờ người đem tâm
tình này nói với cô ta,
Lại sợ cô ta sinh ra ưu sầu.
Phỏng Dịch
1 Phong Lưu Tử - Tình Hận
Dương Châu
Gió xuân vờn cỏ thắm,
Xuân cảnh đổi, lữ khách đắm
Thương Châu.
Thấy mai nở nụ xưa,
Liễu lay cành mới,
Não người xuân sắc,
Phiền vương não đầu.
Tâm tình loạn, bắc nhìn mây ảm
đạm,
Dòng nước bạc đông lưu.
Sườn núi ánh dương,
Hai bờ sương khói,
Đâu đây tiếng sáo,
Một chiếc thuyền câu.
Cửa thành cùng quyến luyến,
Vui xưa đó, toàn như mộng đến
Dương Châu.
Ai nhớ đường nam thương cảm,
Nhìn lại tây lâu.
Mặc thiên trường địa cửu,
Điêu tàn có lúc,
Tại sao miên man,
Hận mãi dài lâu.
Cũng muốn nhờ người nói hộ,
Lại sợ nàng sầu.
2 Tình Hận Dương Châu
Gió vờn cỏ thắm đổi mầu xuân,
Bến nước gian nan lão khách
nhân.
Nhìn liễu lay cành mai trổ nụ,
Não lòng xuân sắc loạn tâm
can.
Bắc phương ảm đạm lớp mây mù.
Dòng nước xuôi đông chẩy lững
lờ,
Nắng chiều lưng núi đôi bờ
khói.
Vài tiếng sáo ngang, thuyền mộng
mơ.
Từng dắt tay nhau ngoài cửa
thành,
Dương châu như mộng vui ngày
xanh.
Nhớ chăng ly hận đường mòn
cũ,
Ngước mắt lầu tây buồn thấm
nhanh.
Trời đất dài lâu có lúc cùng,
Hận này còn mãi khúc tình
chung.
Nhờ ai chuyển đến người yêu mến,
Nỗi nhớ, người xưa buồn lắm
không?
HHD 05- 2021
Bản Dịch của Lộc Bắc
Phong Lưu Tử
1-
Gió đông lay cỏ biếc
Cảnh xuân thay, day diết
khách Thương châu
Thấy mai trổ nụ xưa
Liễu lay cành nhỏ
Sắc xuân phiền não
Còn lên liễu đầu
Lòng rối loạn, Bắc theo mây ảm
đạm
Nước xuôi Đông rầu rầu
Chiều tà sườn non
Hai bờ khói ám
Sáo đưa dăm tiếng
Một chiếc thuyền câu
Cửa thành đưa tay dắt
Nhớ vui xưa hồn mơ mộng chốn
Dương Châu
Ai nhớ đau lòng đường nhỏ
Lầu tây quay đầu
Dù trời dài đất rộng
Cũng có khi hết
Cớ chi buồn hoài
Hận này khó lui
Nghĩ đến nhờ người nói giúp
Nhưng sợ gây sầu!
2- HẬN TÌNH XƯA
Gió đông thổi lung lay cỏ biếc
Cảnh xuân thay, da diết khách
Thương
Mai trổ nụ, liễu cành vươn
Sắc xuân phiền não, bi thương
đầu cành
Lòng rối loạn, mây xanh ảm đạm
Nước xuôi đông, nắng rám sườn
non
Hai bờ khói ám chiều buông
Sáo đưa vài tiếng thuyền con
độc hành
Từng dắt tay, cửa thành mở rộng
Nhớ vui xưa hồn mộng Dương
Châu
Đau lòng đường nhỏ quay đầu
Trời dài đất chậm có đâu vô
cùng!
Sầu cớ chi, ngập ngừng không
bỏ?
Hận mang hoài, không xả nhẹ
lòng?
Nhờ người nói giúp cho xong?
Nhưng e sầu não, nàng không
thỏa tình!
Lộc Bắc
Oct23
0 comments:
Post a Comment