Lữ Vị Lão 呂渭老, còn gọi là Lữ Tân Lão 呂濱老,
tên chữ là Thánh Cầu 聖求, người thị trấn Gia Hưng 嘉興,
tỉnh Chiết Giang 浙江, TH. Ông tuy có tài làm thơ nhưng chỉ làm chức quan
nhỏ trong triều dưới thời vua Tống Huy Tông 宋徽宗 cho
đến biến cố Tĩnh Khang 靖康 (quân Kim 金 chiếm kinh đô nhà Tống 宋). Không ai rõ tình trang của ông ra sao dưới thời Nam
Tống 南宋. Ông còn để lại 1 quyển Thánh Cầu Từ 聖求詞.
薄倖 - 呂渭老 Bạc Hãnh - Lữ Vị
Lão
青樓春晚。 Thanh lâu xuân vãn.
晝寂寂、梳勻又懶。Trú tịch tịch, sơ quân hựu lãn.
乍聽得、鴉啼鶯哢,Sạ thính đắc, nha đề oanh lộng,
惹起新愁無限。 Nhạ khởi tân sầu vô hạn.
記年時、偷擲春心,Ký niên thời, thâu trịch xuân tâm,
花間隔霧遙相見。 Hoa gian cách
vụ dao tương kiến.
便角枕題詩, Tiện
giác chẩm đề thi,
寶釵貰酒, Bảo
thoa thế tửu,
共醉青苔深院。 Cộng túy thanh đài thâm viện.
怎忘得、迴廊下, Chẩm vong đắc,
hồi lang hạ,
攜手處、花明月滿。Huề thủ xứ,
hoa minh nguyệt mãn.
如今但暮雨, Như
kim đản mộ vũ,
蜂愁蝶恨, Phong sầu điệp hận,
小窗閒對芭蕉展。 Tiểu song nhàn đối ba tiêu triển.
卻誰拘管。 Khước thùy câu quản.
盡無言、閒品秦箏,Tận vô ngôn, nhàn phẩm tần tranh,
淚滿參差雁。 Lệ mãn sâm si nhạn.
腰支漸小, Yêu
chi tiệm tiểu,
心與楊花共遠。 Tâm dữ dương
hoa cộng viễn.
Chú Thích
1- Bạc hãnh 薄倖: tên từ bài, gồm 108 chữ, trắc vận. Cách luật:
T B B T vận
T X T, B B T T vận
T X T, B B B T cú
X T X B X T vận
T X B, B T B B cú
B B T T B B T vận
T T T B B cú
X B X T cú
X T B B X T vận
X X T, B B T cú
X T T, X B T T vận
X B X X T cú
B B X T cú
X B X T B B T vận
T B B T vận
T B B, B T B B cú
X T B B T vận
B B T T cú
X T B B T T vận
B: bình thanh; T: trắc thanh;
X: bất luận; cú: hết câu; vận: vần
2- Thanh lâu 青樓: phiếm chỉ nhà lầu của phụ nữ quý tộc, khuê các. Xuất
xứ từ bài thơ “Mỹ nữ thiên 美女篇” của Tào Thực 曹植 đời
Tam Quốc:
“借問女何居,Tá vấn nữ hà cư, Hãy hỏi cô ở đâu,
“乃在城南端,Nãi tại thành nam đoan, Thì ở tại cửa chính thành phía nam.
“青樓臨大路,Thanh lâu lâm đại lộ, Nhà sơn mầu xanh hướng về đại lộ,
“高門結重關. Cao môn kết trùng quan. Cửa
cao có cài 2 lần then cửa.
3- Xuân vãn 春晚= vãn xuân 晚春: cuối mùa xuân. Trong
cổ điển văn chương, cảnh “Vãn xuân” thường xuất hiện trăm hoa tàn rụng linh lạc
tạo nên chữ “Sầu”, và nuối tiếc mùa xuân.
4- Tịch tịch 寂寂 = tịch mịch 寂寞: cô đơn buồn tẻ.
5- Sơ quân 梳勻 = sơ đầu quân diện 梳頭勻面 chải đầu và thoa phấn son, trang điểm.
6- Sạ 乍:
chợt, đột nhiên.突然。
7- Lộng 哢: tiếng chim kêu.
8- Nhạ 惹: khiến cho.
9- Niên thời 年時: năm đó.
10- Thâu trịch xuân tâm 偷擲春心: âm thầm luyến ái một người,
tự đem lòng hứa hẹn với người.
11- Hoa gian 花間: giữa khóm hoa, giàn hoa, vườn hoa.
12- Giác chẩm 角枕: dùng vật trang sức làm bằng sừng gắn trên gối.
13- Thế Tửu 貰酒: đổi vật gì lấy rượu. Bảo thoa thế tửu 寶釵貰酒: đem thoa quý đổi
lấy rượu.
14- Hồi lang 迴廊: hành lang khúc chiết.
15- Phong sầu điệp hận 蜂愁蝶恨: ong buồn bướn
hận, buồn hận vì tình.
16- Thùy 誰: ai, cái gì. Khước thùy câu quản 卻誰拘管: lại không có cái gì quản thúc (tình tứ).
17- Nhàn 閒: nhàn hạ. không có gì làm. Phẩm 品: diễn tấu.
18- Tần tranh 秦箏: tức là đàn cổ tranh 古箏
do một người nước Tần 秦 cải biến nên gọi là Tần tranh.
19- Sâm si nhạn 參差雁: chỉ những trụ nâng dây đàn tranh như những con nhạn cài
so le với nhau. Sâm si 參差 = so le.
20- Yêu chi 腰支: đoạn thân mình ở dưới ngực, ngang thắt lưng.
21- Dương hoa 楊花: hoa dương liễu.
Dịch Nghĩa
Nhà khuê các lúc cuối xuân.
Ngày cô đơn buồn tẻ lại lười
trang điểm.
Chợt nghe thấy tiếng quạ kêu,
chim oanh hót,
Khiến dâng lên mối sầu mới vô
hạn.
Nhớ năm xưa, âm thầm luyến ái
người,
Giữa đám hoa và cách làn sương
ở xa trông thấy nhau.
Thế rồi (yêu nhau thắm thiết)
viết thơ lên gối (cái gối đầu),
Tôi lấy cái thoa quý cầm thế đổi
lấy rượu,
Cùng say sưa trong nhà viện sâu
kín phủ rêu xanh.
Làm sao quên được, trong hành
lang khúc chiết,
Nơi dắt tay nhau, hoa đẹp trăng
đầy.
Như ngày nay chỉ có mưa chiều
(liên miên),
Ong buồn bướm hận (buồn hận vì
tình),
Cây chuối lá xòe ra ngay trước
cửa sổ nhỏ.
(Lòng bực bội đang phát tiết)
Lại còn có ai đến lo toan việc
này.
Không còn lời nào để nói, nản
lòng gẩy khúc đàn tranh,
Nước mắt rơi đầy trên phím đàn.
(nước mắt rơi đầy trên những
miếng gỗ căng dây đàn hình chim nhạn, xếp thành hàng so le nhau).
Lưng eo (của mình) dần nhỏ lại
(thân hình dần gầy đi),
Tâm tình cùng bay xa theo với
hoa dương liễu.
Phỏng Dịch
1 Bạc Hãnh – Khuê Oán
Lầu xanh xuân muộn.
Ngày tịch mịch, phấn son ươn
lãn.
Chợt nghe thấy, kêu gào oanh
quạ,
Gợi mối sầu thương vô hạn.
Nhớ năm xưa, mê luyến âm thầm,
Giàn hoa khói phủ trông xa bạn.
Quấn quít mối tình thơ,
Thoa vàng đổi rượu,
Cộng túy rêu phong nhà vắng.
Sao quên được, hành lang ấy,
Tay nắm dắt, hoa tươi nguyệt
mãn.
Đến nay chiều mưa gió,
Tình sầu ái hận,
Ba tiêu bực tức bên song oán.
Có người nào quản.
Nói gì đây, buồn gẩy đàn
tranh,
Lệ ướt tràn phím nhạn.
Thân gầy vóc hạc,
Lòng với hoa dương gió thoảng.
2 Khuê Oán
Khuê phòng xuân sắp tàn,
Tịch mịch đang tràn lan.
Chán nản và lười biếng,
Không son phấn điểm trang.
Chợt nghe oanh hót vang,
Gợi mối sầu miên man.
Nhớ năm xưa luyến ái,
Đến với người tình lang.
Cách sương hoa thấy bạn,
Thố lộ hết tâm can.
Cùng viết thơ trên gối,
Đẹp duyên thắm vẹn toàn.
Đem cầm thế bảo thoa,
Đổi mỹ tửu chan hòa.
Túy lúy trong thâm viện,
Rêu xanh phủ lầu hoa.
Làm thế nào quên được,
Hành lang khuất dắt tay.
Hoa đẹp trăng viên mãn,
Bên nhau mình đắm say.
Bây giờ chiều đổ mưa,
Buồn hận mấy cho vừa.
Ba tiêu buông cửa nhỏ,
Ai quản tình bơ vơ.
Lặng lẽ trong phòng loan,
Bâng khuâng dạo khúc đàn.
Tần tranh tấu mộ khúc,
Phím nhạn lệ dâng tràn.
Tấm thân gầy ái ngại,
Ngày tháng đang dần phai.
Tình ý xưa suy bại,
Theo dương hoa cuối trời.
HHD 01-2023
0 comments:
Post a Comment