1 Quan hà lệnh 關河令:Nguyên là bài hát Thanh Thương oán 清商怨của Nhạc phủ.Chu Bang Ngạn thấy trong bài hát này có câu
"Quan hà sầu tư vọng xứ mãn 關河愁思望處滿" bèn làm
bài từ và đổi tên thành "Quan hà lệnh 關河令",hàm ý cưỡi ngựa rong chơi, cũng có tên khác là Thương
tình oán 傷情怨. Bài này có 43 chữ, trắc vận. Cách luật:
B B B T X X T vận
T X B X T vận
X T B B cú
X B X X T vận
X X X X X T vận
T X X, X X X T vận
T T B B cú
B B B T T vận
B: bình thanh; T: trắc thanh;
X: bất luận; cú: hết câu; vận: vần
2 Thời 時:có lúc...
3 Tình 晴:tạnh, quang đãng, bản khác chép tác作: làm.
4 Mính 暝:tối, hoàng hôn 黃昏.
5 Trữ thính 佇聽:đứng lâu lóng tai nghe.
6 Hàn thanh 寒聲:tức là tiếng thu, tiếng gió, tiếng mưa, tiếng côn trùng,
tiếng chim chóc trong mùa thu. Trong bài này chữ hàn thanh ám chỉ tiếng chim nhạn
kêu (ngóng chờ tin tức, thư tín).
7 Canh 更: cách tính thời gian ban đêm của thời xưa, một đêm
chia thành 5 canh.
8 Chiếu bích 照壁:còn gọi là ảnh bích 影壁
hay chiếu tường 照牆 là bức tường xây gạch hay bằng gỗ ở trước cửa chính các
miếu đền hay đại sảnh, trên có vẽ hình hay văn tự, dùng như vật trang sức.
9 Tinh 醒: tỉnh rượu, Ta quen đọc là tỉnh.
10 Dạ vĩnh 夜永: hay trường dạ: đêm dài. Tiêu dạ vĩnh 消夜永: trải qua đêm dài chờ sáng.
1 Quan Hà Lệnh - Buồn
Đơn Côi
Trời thu chiều đến khi mưa tạnh.
Biến một sân buồn lạnh.
Nghe mãi thu thanh,
Mây dầy không nhạn ảnh.
Người đi trong đêm tịch tĩnh.
Chỉ chiếu tường, bóng người
đèn ánh.
Tỉnh rượu hoàn toàn,
Đêm dài sao vắng quạnh.
2 Buồn Đơn Côi
Ngày thu mưa tạnh hoàng
hôn,
Sân vườn ảm đạm đượm buồn lắng
nghe.
Mầu thu tiếng lạnh tứ bề,
Tầng mây sâu thẳm nhạn về vắng
không.
Canh khuya tĩnh mịch mơ mòng,
Người đi tản mát tấc lòng tơ
vương.
Đèn mờ chiếc bóng khung tường,
Đã tan hơi rượu đêm trường cô
liêu.
Bản Dịch của Lộc Bắc
QUAN HÀ LỆNH- Chu bang Ngạn
1-
Ngày thu gần chiều, sau mưa tạnh
Đột nhiên đình buồn lạnh
Lặng nghe tiếng thu
Mây dày không nhạn ảnh
Đêm khuya người khuất, yên
tĩnh.
Bóng trên tường, đèn cô hắt
ánh
Rượu say đã tỉnh
Sao qua đêm dài quạnh?
2- Buồn canh vắng
Thu gần chiều, sau mưa tạnh
Đình viện bỗng nhiên trở lạnh
Đứng lặng nghe tiếng thu qua
Mây dày thấy đâu nhạn ảnh!
Đêm vắng người đi yên tĩnh
Bóng tường, đèn cô hắt ánh
Men rượu giờ đã nhạt phai
Sao qua đêm dài hiu quạnh!?
Lộc Bắc
Jun24
0 comments:
Post a Comment