Saigon

Mtn Fuji Flowering Cherry

Mtn Hood

Thác Bản Giốc

Ngựa Hoang

Vịnh Hạ Long

Tứ Xuyên

Sakura

Monday, May 29, 2017

Hummingbirds










Thu Cảm

Thu Cảm

Mỗi độ hè tàn thu lại sang,
Bâng khuâng cảnh sắc ý miên man.
Người đi thuở ấy bao nhung nhớ, 
Nhạn đến hôm nào những lỡ làng.
Dấn bước phong trần thêm lận đận,
Dừng chân lưu lãng vẫn ly tan.
Trầm ngâm tưởng nhớ ngày xưa cũ,
Chợt thấy gió đưa chiếc lá vàng.


HHD 9-06-16

Nhớ Thu Xưa

Nhớ Thu Xưa
Thu chưa đến lá cây chưa héo úa,
Lòng bâng khuâng sao đa cảm xác xơ.
Phải chăng sương xuống giăng mắc chiều mơ,
Thu lạnh lùng đang lảng vảng ngoài ngõ.

Quê hương xưa mờ mịt mùa thu cũ,
Ánh tà huy phảng phất nỗi niềm yêu.
Tre xanh mái ngói im lìm trăng tỏ,
Kỷ niệm buồn  thoảng đến dấu cô liêu.


HHD 09-06-16

Ngắm Cảnh Nhớ Người

Ngắm Cảnh Nhớ Người

Nắng chiều thấp thoáng ngọn cây,
Hoàng hôn dần xuống nước mây bồi hồi.
Xa xa có chiếc thuyền trôi,
Hồ xanh ánh chiếu núi đồi thênh thang.
Bướm ong bay lượn rừng hoang,
Cành hoa tươi thắm xuân sang thẹn thùng.
Ngắm cảnh đẹp luống ngại ngùng,
Tần ngần nhớ bạn tình chung năm nào.
Cuộc đời kẻ trước người sau,
Trăm năm rồi cũng nát mầu cỏ hoa.
Thời gian thỏ lặn ác tà...


HHD 01-04-2017

Họa Thơ Nhượng Tống


VÔ ĐỀ
 Dưới bức màn sương chợt nhớ em,
 Bồi hồi hàng lệ gạt đương đêm.
 Lòng thề sắt đá dầu không chuyển,
 Mộng cách non sông chửa dễ tìm!
 Tả hận từng phen quăng ngọn bút,
 Thêu sầu xin chớ mượn đường kim,
 Phải chăng giờ trước song thu lạnh,
 Em cũng ngồi trông bóng nguyệt chìm.
 NHƯỢNG TỐNG HOÀNG PHẠM TRÂN
 (Hà Nội Tân Văn, 12 -3- 1940)

Mãi Nhớ
Năm tháng tàn phai mãi nhớ em,
Cuộc đời bươm trải suốt ngày đêm.
Vóc hình thân mến chưa mờ nhạt,
Tâm sự thương yêu vẫn đến tìm.
Thiên thượng nhân gian mong thấy bóng,
Hồ thâm hải khoát tưởng mò kim.
Tâm tư khắc khoải bao thời khắc,
Mái tóc điểm sương bóng tối chìm.

HHD 8-11-15


Lời Tù Nhân

Này đây một nửa rừng sao,
Này đây một nửa xanh xao trăng gầy.
Đêm nằm mộng thấy trời mây,
Gió đưa mây trở về xây mộng tình.
Mười năm anh đã xa mình, 
Mười năm mòn mỏi tình sinh u hoài...
Thân trai nợ nước hai vai
Thân tù một cõi vì ai hận sầu ?
Non sông gấm dệt còn đâu ?
Chung thân làm lũ quỷ sầu trên non.
Còn chăng nửa mảnh tình son
Đêm nay bỗng thấy tình còn lênh đênh.

bn

Tráng sĩ

Quán trọ dừng chân bỗng nhớ em
Mắt buồn anh tưởng ánh sao đêm
Chí quyết xả thân đền nợ nước
Tình riêng vương vấn biết đâu tìm
Trăng sáng đêm trường mài bảo kiếm 
Quê nhà  ngày bạn chỉ cùng kim
Đã để  tình nhà sau nợ nước
Ngại chi bảy nổi vơi ba chìm

                       Thanh Lam (29-08-15)

Phải Quên

Sương trắng ngoài hiên phủ tóc em
Hững hờ vạt áo ướt sương đêm
Tình sâu nhưng biết làm sao nói
Nghĩa nặng xem ra chẳng thể tìm
Nhục nước bao lần buông ngòi bút
Nợ nhà nhiều lúc đáy mò kim
Thôi đành ngoảnh lại bao lưu luyến
Vong quốc tình riêng ắt phải chìm

Bá Nha
30/08/2015


Chiều Tưởng Nhớ


Cảm đề bức ảnh “Gục Đầu Ôm Gối”.

Chiều Tưởng Nhớ

Ngồi đây tưởng nhớ ngày xưa ấy,
Chờ bóng ai về muôn kiếp sau.
Thui thủi rừng xưa chiều nắng nhạt,
Gục đầu ôm gối mộng về đâu.

Em đến bên rừng,
Một bóng đơn côi.
Cây thưa loang nắng,
Nhớ về xa xôi.

Ước mong cuộc đời,
Theo gió buông xuôi.
Rừng hoang muôn lối,
Một áng mây trôi.

Xa xăm cuối trời,
Thương người dĩ vãng.
Một góc thời gian,
Yêu nhau vội vàng.

Xin cho mãi nhớ về người,
Trời xanh mây trắng cuộc đời phù du.

HHD 08/21/2014


Nhớ Chiều

Ngồi đây tưởng nhớ ngày xưa ấy
Chờ bóng ai về mấy kiếp sau
Rừng xưa nắng đã nhạt màu
Gục đầu gởi mộng về đâu ngập ngừng

Em về một bóng bên rừng
Cây thưa loang nắng rưng rưng nhớ người
Cuộc đời theo gió buông xuôi
Quỳ hoang muôn lối, mây trôi cuối trời

Thương người dĩ vãng không rời
Yêu nhau vội vã chia phôi ngậm ngùi
Giáng Sinh ân sủng cho người
Trời xanh mây trắng cuộc đời phù du!!

Lộc Bắc
Dec2014

Chiều Tưởng Nhớ 2

Ngồi đây tưởng nhớ ngày xưa ấy, 
Chờ bóng ai về muôn kiếp sau. 
Thui thủi rừng xưa chiều nắng nhạt, 
Gục đầu ôm gối mộng về đâu.

Em đến bên rừng một bóng hình,
Đơn côi buồn tủi kiếp điêu linh.
Thông reo chim hót trong chiều vắng,
Đượm ánh tà dương xuyên lá cành.

Dấn bước thăng trầm vẫn quẩn quanh,
Khung trời vô định đời mong manh.
Biển xa bến vắng thuyền phiêu bạc,
Ao ước xuân về ngọn gió lành.

Lưu lạc xa xăm tận cuối trời,
Thương người dĩ vãng ngày xa xôi.
Nắng mưa gió bụi niềm cay đắng,
Nuối tiếc, thời gian vẫn cứ trôi.

Xin cho mãi nhớ về người,
Trời xanh mây trắng cuộc đời phù du.

HHD 7-2-2015




Vô Thường

Vô Thường
                    Họa bài thơ Gió Chiều của đồng môn Bạch Nga

Muôn ngàn đợt sóng gợn trên sông,
Một chiếc thuyền con lạc cõi bồng.
Nghiệp cũ đã vương đời nắng gió,
Duyên xưa từng trải kiếp rêu rong.
Hoại không, tàn tạ nơi trần thế,
Thành trụ, long đong chốn bụi hồng.
Thất bại thành công ai luyến tiếc?
Vô thường, van vật cũng là không.


HHD 24-11-2014


GIÓ   CHIỀU

Chiều  vương  nắng  nhẹ  gió  vờn  sông
Lững  thững  vườn  xanh  dạo  cõi  bồng
Hư  huyễn  đời  trôi  dường  cõi  mộng
Nhạt  nhòa  tình  nổi  ngỡ  rêu  rong
Mai  đây  gió  cuốn  vùng  trời  biếc
Mốt  đó  mưa  sa  vấy  bụi  hồng
Nhuốm  cảnh  vô  thường  trần  thay  đổi
Hữu  tình  hỏi  gió  có  ngừng  không

Lê  thị  Bạch  Nga

Nắng chiều

Vạt nắng chiều buông rớt bến sông
Con thuyền theo sóng vỗ bềnh bồng
Thông ngàn xào xạc theo cơn gió
Cổ tự im lìm lộ mái rong
Mây xõa trời cao mầu bạc trắng
Trăng im dưới nước sắc lam hồng
Dường như trong cõi Đào Nguyên ấy
Rũ sach bụi trần tới cõi không

Bá Nha

23/11/2014

Tháng Sáu Trời Mưa


                    Cảm đề ca khúc “Tình Khúc Tháng Sáu” của Ngô Thụy Miên

Tháng sáu trời mưa tay nắm tay,
Tình nhân dạo bước trong chiều nay.
Mưa rơi lác đác trên hè phố,
Đứng dựa bên người mộng đắm say.

Tháng sáu trời mưa vai sánh vai,
Thả hồn theo gió tạt mưa bay.
Gợi tình ánh mắt làn môi ướt,
Tiếng gọi đam mê  giọt rượu cay.

Anh muốn làm mây giăng kín trời,
Bên nhau dừng bước ngắm mưa rơi.
Bao nhiêu mộng ước trong mầu mắt,
Tình khúc hôm nay mãi sáng ngời.

Mơ mái nhà tranh thắm nụ cười,
Cuộc tình tha thiết mãi không thôi.
Tựa lưng chung sức vui đầm ấm,
Tóc bạc răng long đếm tuổi trời.

Tìm nhau trong quá khứ xa xôi,
Gặp gỡ người xưa giấc mộng đời.
Dìu bước chân người trên phố cũ,
Hương xưa vang vọng tiếng mưa rơi.


HHD 02-20-2014

Xa Quê


Ngày nào đã xa quê,
Biết bao giờ trở về?
Lênh đênh sóng gió tứ bề,
Gian nan sóng đập não nề gió đưa.

Oan khiên dãi nắng mưa,
Nhục nhằn mấy cho vừa?
Trơ trơ bãi cát bóng dừa,
Hồn ai than khóc, gió lùa hàng cây.

Bi Đông đảo còn đây,
Ga Lăng nhớ những ngày,
Thuyền nhân còm cõi thân gầy,
Mắt mờ lơ láo vẫn đầy niềm tin.

Biển khơi lướt bóng chim,
Cố hương ngước mắt tìm.
Chân trời mây tím dần chìm,
Làng xưa phố cũ im lìm hồn quê.


HHD 04/14/2014

Vu Lan Nhớ Mẹ


Nhớ xưa người mẹ của tôi,
Nuôi con vất vả một đời gian truân.
Ươm tơ dệt lụa tảo tần,
Hai sương một nắng tấm thân võ vàng,
Thương con thơ dại, lo toan,
Áo quần cơm nước thuốc thang ân cần.
Dù cho thế sự xoay vần,
Mong con khôn lớn thành nhân với đời.
Thời gian vùn vụt xa vời,
Vu Lan nhớ mẹ bùi ngùi nén nhang,
Cầu xin khắp Cõi mọi Đàng,
Vong nhân siêu thoát suối vàng nghiệp tan.


HHD 9-2-2015

Vườn Xưa Tình Cũ


Ngắm cảnh vườn xưa chiều cuối đông,
Lối mòn in vết bước chân hồng.
Ngưòi đi từ độ trăng mờ ảo,
Tình cũ còn vương hương sắc nồng.

Em cất bước theo người,
Tình nồng hóa hư không.
Buồn thương còn vướng đọng,
Gửi gió cuộn không trung.

Người đi cuốn gói sang sông,
Đắng cay cạn chén rượu nồng.
Âm thầm nén chặt tim giông tố,
Một thoáng tình xưa hóa lạnh lùng.

Người đã đi xa vời,
Tâm tình còn giữ mãi.
Luyến lưu một vẻ đẹp,
Vườn xưa vẫn nhớ người.

Vườn hoang nhà vắng đã bao ngày,
Hoa nở, hoa tàn,
Chén rượu cay.
Nhớ mãi những ngày vui quá khứ,
Đông tàn, xuân đến,
Tình còn say.

HHD 6/21/2014


Thu Buồn

Thu Buồn
                       Họa bài thơ Tình Thu của anh Tịnh Phan
Sóng xô
Bèo giạt
Áng mây trôi,
Ngày ấy
Người đi
Mưa nhẹ rơi.
Từng phút từng giờ trong biển nhớ,
Mộng lòng tan vỡ nửa khung đời.

Người đến rồi lại đi,
Thu về mang sầu bi.
Mùa thu nào cũng thế
Lá rụng buồn chia ly.

Cuộc tình tan vỡ,
Người giạt nơi nao?
Chiều thu nỗi nhớ hằn sâu,
Gió thu cuốn mối tình sầu về nơi...
Không yêu không ghét không lời,
Không còn khát vọng không người mến thương.

HHD  11-14-13



Tình Thu

Gió thoảng
        mây trôi …
             khẽ gót hài.
Xanh xanh
       tà áo …
            nhẹ bay bay.
Lá vàng từng chiếc …
               rơi từng chiếc!
Chất chứa trong lòng …
                     nỗi nhớ ai!

Mùa thu đã đến rồi!
Mùa thu của ly bôi.
Thêm một mùa thu chết
Thêm thương nhớ xa xôi!

Tình thu tan vỡ
Lá rụng về đâu?
Mưa thu hòa lẫn lệ sầu
Sóng thu đưa tiễn tình đầu về nơi …
Cát vàng biển mặn chơi vơi
Một mình lặng lẽ nghẹn lời yêu thương!

Tịnh Phan
15/11/2013


Tuyền Thu

Ninh Chữ
       biển xanh…  
           bãi cát dài.
Ra đi
      thương nhớ …
           bóng hình ai.
Mưa thu xa cách …
             buồn da diết
Bồ kết duyên thầm …
                dựa bờ vai.

Chợt đến rồi chợt đi
Quen em lúc xuân thì
Đèn khuya leo lét cạn
Mộng huyễn được mấy khi

Có kinh vô tự
Có lời vô ngôn
Lặng im trông rỗng linh hồn
Gió lùa đường vắng mây tuôn trắng trời
Nhà thờ Tân Hội hồng tươi
Phan Rang mới gặp sao đời vấn vương?

Lộc Bắc
15Nov2013


Thu  Đi

Thu  đi
Đ
  li
Chút  tình  s
u
Lá  vàng 
Theo  gió
Cu
n  v  đâu
Chi
u  thu  sương lnh m  nhân nh
Th
ướt lòng  ai  đng  mi  su

M
t  ngày  mt  ngày  qua
Thu tàn  theo  lá  hoa
U bu
n  chim  ngưng  hót
Lng  nhìn  mưa  mưa  sa

Hoa  tàn  li  n
Thu  đi  l
i  v
N
ươc  trôi  dưới  sui  Tào  Khê
Đá  mòn  rêu  đ
ng  mãi  mê  đi  v
Ngày  dài  đêm  m
ng  lê thê
Ch
t  tàn  o  mng  ni  kê  vn  còn

                                  Thanh Lam (15-11-13)



Tình lỡ
Áo gấm
      Vạt thêu
            Chạm gót hài
Tóc huyền 
       Buông thả 
                   Áng mây bay
Bờ môi thương nhớ 
                          Phai mầu nắng!
Mắt lệ hương tình
                      Vương vấn ai!
Mùa đông đã tới rồi
Hàng cây buồn ly bôi
Thương thương mầu nhánh cỏ
Lá vàng bay xa xôi

Biển hồn tan vỡ
Sóng vỗ về đâu?
Nửa đêm nghe rụng trái sầu
Miên du cách trở đậm mầu nơi nơi
Lắng nghe dạ khúc chơi vơi
Vang trong đêm vắng chẳng lời thương yêu!
Bá Nha
15/11/2013






Nhìn Tuyết Rơi Cảm Cựu


Nắng chưa lên tuyết cũng chưa tan,
Lạnh gía đầu đông thu đã tàn.
Chinh chiến ngày qua người khuất bóng,
Anh hùng sự tích nghĩa can vân.

Tháng năm thoăn thoắt tuổi tàn nhanh,
Ý chí mờ phai chốn thị thành.
Có lúc mơ về trời quá khứ,
Hồn thơ lãng đãng khóc ngày xanh.

Gió sương vùi dập nặng bờ vai,
Dừng bước chiều đông tuyết nhẹ bay.
Tuổi trẻ tình nồng không thấy nữa,
Mênh mông tuyết trắng mãi chân trời.

Gió bắc nhẹ vờn căn gác êm,
Tóc cằn gối mỏi lưng vai mềm.
Hàng cây mảnh khảnh cành trơ trụi,
Lất phất tuyết rơi đọng trước thềm.

HHD

Dec-22-2013

Saturday, May 27, 2017

Đêm Đông Cảm Cựu

Đêm đông miền viễn xứ,
Lạc lõng kiếp tha hương.
Quá khứ tràn tâm sự,
Nỗi niềm xưa luyến thương.

Người hững hờ vì đâu?
Dung nhan kém đẹp mầu?
Chân tình không cảm động?
Vội vã tìm xa nhau!

Lẽ vô thường hợp tan,
Tụ tán người gian nan.
Chìm đắm đời luân lạc,
Khởi duyên trong héo tàn.

Người lạc bước nơi nao?
Về Tây Phương nhiệm mầu,
Dương gian vui hạnh phúc,
Hay vất vả buồn đau?

Ngược thời gian nhắn nhủ,
Gửi đến người năm xưa.
Xin một lời tha thứ,
Nợ chân tình tuổi thơ.

Có duyên lành gặp gỡ,
Phận bạc thiếu bền lâu.
Đêm đông dài tưởng nhớ,
Khắc khoải suốt canh thâu.

Nợ tình chưa trả cho ai,
Chân tình xin gửi về người đời sau.


HHD 1/12/2015

Dáng Xưa

Cảm đề bức ảnh người mẫu Tăng Thanh Hà


Dáng Xưa

Về đây tìm lại dáng người xưa,
Tình cũ xuân qua đã mấy mùa.
Thềm vắng âm thầm trong nắng sớm,
Cành hoa sương đọng những ngày mơ.

Lặng bước vườn hoang một nỗi lòng,
Bóng hình ngày ấy biết còn không?
Tường loang rêu phủ bao niềm nhớ,
Thoáng vẻ u buồn trong mắt nhung.

Từng cơn gió thoảng tình lưu luyến,
Bao lớp sóng vùi cảnh đoạn trường.
Ngơ ngác tìm người trong quá khứ,
Dáng xưa phảng phất nét yêu thương.

Chiều xuống nắng phai mầu kỷ niệm,
Nỗi buồn còn đọng với thời gian.
Chốn xưa hoa cỏ, ân tình cũ,
Dòng lệ mờ sương, nắng đã tàn.


HHD 07-31-2014



Tìm Đâu

Trở về tìm lại dáng xưa
Bao năm xa cách, mấy mùa tiếc thương
Tường rêu vách đổ đoạn trường
Cây khô, lá mục cuối vườn cỏ rong

Ôm vai nặng chĩu cõi lòng
Tóc mây che nửa nét không vô ngần
Chân trần bắt chéo phân vân
Áo dài phủ trắng cõi trần đìu hiu

Gió mang thời cũ luyến lưu
Anh vai áo trận một chiều ghé thăm
Ráng mây nhạt tía âm thầm
Nghìn thu chắt lại bao năm đợi chờ

Sương mai đọng lá còn mơ
Lên đường, vạt nắng thẫn thờ trôi theo
Cuối xuân tắt lịm chân đèo
Chốn quê quạnh quẽ gieo neo nhớ người!


Lộc Bắc
02-08-2014